未有遗子金满籯

出自明朝解缙的《寄族中诸昆弟
自从到此忽三月,每日扬鞭历城阙。花骢蹴踏御苑尘,南风处处飘香屑。
天阙黄云身世高,亲舍白云情更切。诸兄飘然绝世姿,每念情亲思激烈。
江湖千里多风沙,恨不日日见颜色。都门柳色长青青,上林莺声如有情。
长淮万古去不尽,钟山朝日摩青冥。又闻征鸿叫河渚,双双紫燕鸣雕楹。
纵观万物皆得所,感我踯躅心未平。乡人前日西江至,欢呼倒屣争相迎。
家书一字千黄金,何得许久无叮咛。梦寐常思诵棠棣,觉来不忍歌鹡鸰。
我宗之盛闻自昔,未有遗子金满籯。干将莫邪世不识,屠龙斩虎人始惊。
丈夫落落事高洁,苍蝇贝锦徒营营。生逢尧舜难自弃,况有门户凭谁撑。
古云学非以干禄,但愿无忝尔所生。天生富贵时与命,岂肯逐逐为纵横。
况闻进锐者退速,人有高才须检束。但能鞭辟近里来,左右逢源无不足。
古云兄弟真天伦,怡怡勿以疏间亲。千金万户皆外物,岂以外物伤天真。
千流万派同一源,千葩万卉同一根。如何同气有乖刺,致使天下誇雷陈。
兴言及此贵敦本,毋以彼此分玉珉。我今惭愧临风前,铿金戛玉闻钧天,诸兄历落俱群仙。
明珠孕蚌发光彩,瑜瑾在璞晴生烟。信知囊括自无咎,遁肥可以栖林泉。
高歌击壤天地宽,仰事俯育俱陶然。简夫轩轩气盖世,飘飘直有凌云志。
银河万斛洗胸中,日解千牛刃方试。思量展转不得寐,零露瀼瀼鹤初唳。
同辈诸弟赖琢磨,要使家声无废坠。乘风翩然好下来,素书先遣征鸿至。
最念从兄及朝弟,自从生长无遗戾。临池弦诵喜忘飧,清夜高谈不知寐。
江南江北万重山,今年去年别时泪。在家长日思登天,到此何由能缩地。
康宁足可齐中郎,好与荣也相颉颃。茅穿溅土利霜戟,宝剑出匣生寒芒。
读书可以继祖父,有道自足轻侯王。我言再三尔当记,正宜弩力斯世康。
寄族中诸昆弟拼音解读
cóng dào sān yuè
měi yáng biān chéng què
huā cōng yuàn chén
nán fēng chù chù piāo xiāng xiè
tiān què huáng yún shēn shì gāo
qīn shě bái yún qíng gèng qiē
zhū xiōng piāo rán jué shì 姿
měi niàn qíng qīn liè
jiāng qiān duō fēng shā
hèn jiàn yán
dōu mén liǔ zhǎng qīng qīng
shàng lín yīng shēng yǒu qíng
zhǎng huái wàn jìn
zhōng shān cháo qīng míng
yòu wén zhēng hóng 鸿 jiào zhǔ
shuāng shuāng yàn míng diāo yíng
zòng guān wàn jiē suǒ
gǎn zhí zhú xīn wèi píng
xiāng rén qián 西 jiāng zhì
huān dǎo zhēng xiàng yíng
jiā shū qiān huáng jīn
jiǔ dīng níng
mèng mèi cháng sòng táng
jiào lái rěn líng
zōng zhī shèng wén
wèi yǒu jīn mǎn yíng
gàn jiāng xié shì shí
lóng zhǎn rén shǐ jīng
zhàng luò luò shì gāo jié
cāng yíng bèi jǐn yíng yíng
shēng féng yáo shùn nán
kuàng yǒu mén píng shuí chēng
yún xué fēi gàn
dàn yuàn tiǎn ěr suǒ shēng
tiān shēng guì shí mìng
kěn zhú zhú wéi zòng héng
kuàng wén jìn ruì zhě tuì 退
rén yǒu gāo cái jiǎn shù
dàn néng biān jìn lái
zuǒ yòu féng yuán
yún xiōng zhēn tiān lún
shū jiān qīn
qiān jīn wàn jiē wài
wài shāng tiān zhēn
qiān liú wàn pài tóng yuán
qiān wàn huì tóng gēn
tóng yǒu guāi
zhì shǐ 使 tiān xià kuā léi chén
xìng yán guì dūn běn
fèn mín
jīn cán kuì lín fēng qián
kēng jīn jiá wén jūn tiān
zhū xiōng luò qún xiān
míng zhū yùn bàng guāng cǎi
jǐn zài qíng shēng yān
xìn zhī náng kuò jiù
dùn féi lín quán
gāo rǎng tiān kuān
yǎng shì táo rán
jiǎn xuān xuān gài shì
piāo piāo zhí yǒu líng yún zhì
yín wàn xiōng zhōng
jiě qiān niú rèn fāng shì
liàng zhǎn zhuǎn mèi
líng nǎng nǎng chū
tóng bèi zhū lài zhuó
yào shǐ 使 jiā shēng fèi zhuì
chéng fēng piān rán hǎo xià lái
shū xiān qiǎn zhēng hóng 鸿 zhì
zuì niàn cóng xiōng cháo
cóng shēng zhǎng
lín chí xián sòng wàng sūn
qīng gāo tán zhī mèi
jiāng nán jiāng běi wàn zhòng shān
jīn nián nián bié shí lèi
zài jiā zhǎng dēng tiān
dào yóu néng suō
kāng níng zhōng láng
hǎo róng xiàng jié háng
máo chuān 穿 jiàn shuāng
bǎo jiàn chū xiá shēng hán máng
shū
yǒu dào qīng hóu wáng
yán zài sān ěr dāng
zhèng shì kāng

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
背诵

相关翻译

相关赏析

作者介绍

解缙 解缙 解缙(1369~1415)中国明朝书法家。字大绅,一字缙绅,号春雨。江西吉水人。曾任翰林学士、广西参议,后入狱,死于狱中。善诗文,工书法。擅行、草书,笔法沉着劲健,反复偃侧。枯丝牵掣,极富变化,然亦有纯熟缠绕、纵荡成习、蕴藉不足的弊病。有墨迹《自书诗》、《金刚经》等传世。著《春雨杂述》、《文毅集》,前者收录其论书见解,有学书法、草书评、评书、书学评说、书学传授…详情

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。古诗文网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | https://www.gushiwenwang.com/sentence/4221622.html

Copyright © 2011-2023 | 古诗文网©赣州鸿鹄网络科技有限公司版权所有 | 赣ICP备18007976号 | 关于我们 |