想像高致无由攀

出自明朝王汝玉的《皆山轩为吴太仆赋
滁阳绕郭皆名山,丹崖翠壁交回环。西南诸峰更奇绝,平地耸出青螺鬟。
美人开轩游息处,况占绿水清溪湾。山川明秀风景淑,别是洞府非尘寰。
久居太仆掌马政,屡听黄鸟春绵蛮。秉心深沈功效著,声誉藉藉闻朝班。
江淮地方数千里,但在野蕃驹马中。骅骝骐骥不知万,富盛岂止充天闲。
公馀多暇得自适,凭轩萧索恒怡颜。卷帘忽惊空翠堕,拄笏正值孤云还。
松梢结巢来皓鹤,竹下放笼开白鹇。悠然俯仰足佳趣,胸中安得生荆菅。
青编缥轴列左右,云端五色光斓斑。诗情画思时涌发,清气奕奕冲巾纶。
天然造化露毫素,野花芳草惭妖娴。追寻醉翁吟笑地,想像高致无由攀
山僧智仙去已远,酿泉声迸空潺湲。穿林度壑觅陈迹,屐齿印遍苔痕斑。
乃知美宦有如此,底须投笔踰玉关。嗟予亦抱烟霞癖,孤琴乘兴良非难。
十年不渡杨子险,讵识关岭行程艰。菲才缪沗青琐直,日事文墨多裁删。
佳殽丰膳叨饱饫,法酝名果加分颁。坐忘寒暑屡迁改,临江枫叶霜频殷。
人生托身各有所,造物于我谁云悭。晴窗偶动卧游兴,消我半日浮生閒。
琅琊尽入行乐里,胜境不用虞神奸。长歌一曲远缄寄,不觉新月娥眉弯。
山灵好事应有识,请置万壑千岩间。露凉夜永烦朗诵,激起天籁秋珊珊。
皆山轩为吴太仆赋拼音解读
chú yáng rào guō jiē míng shān
dān cuì jiāo huí huán
西 nán zhū fēng gèng jué
píng sǒng chū qīng luó huán
měi rén kāi xuān yóu chù
kuàng zhàn 绿 shuǐ qīng wān
shān chuān míng xiù fēng jǐng shū
bié shì dòng fēi chén huán
jiǔ tài zhǎng zhèng
tīng huáng niǎo chūn mián mán
bǐng xīn shēn shěn gōng xiào zhe
shēng jiè jiè wén cháo bān
jiāng huái fāng shù qiān
dàn zài fān zhōng
huá liú zhī wàn
shèng zhǐ chōng tiān xián
gōng duō xiá shì
píng xuān xiāo suǒ héng yán
juàn lián jīng kōng cuì duò
zhǔ zhèng zhí yún hái
sōng shāo jié cháo lái hào
zhú xià fàng lóng kāi bái xián
yōu rán yǎng jiā
xiōng zhōng ān shēng jīng jiān
qīng biān piāo zhóu liè zuǒ yòu
yún duān guāng lán bān
shī qíng huà shí yǒng
qīng chōng jīn lún
tiān rán zào huà háo
huā fāng cǎo cán yāo xián
zhuī xún zuì wēng yín xiào
xiǎng xiàng gāo zhì yóu pān
shān sēng zhì xiān yuǎn
niàng quán shēng bèng kōng chán yuán
chuān 穿 lín chén
chǐ 齿 yìn biàn tái hén bān
nǎi zhī měi huàn yǒu
tóu yáo guān
jiē bào yān xiá
qín chéng xìng liáng fēi nán
shí nián yáng xiǎn
shí guān lǐng háng chéng jiān
fēi cái miù pāng qīng suǒ zhí
shì wén duō cái shān
jiā yáo fēng shàn dāo bǎo
yùn míng guǒ jiā fèn bān
zuò wàng hán shǔ qiān gǎi
lín jiāng fēng shuāng pín yīn
rén shēng tuō shēn yǒu suǒ
zào shuí yún qiān
qíng chuāng ǒu dòng yóu xìng
xiāo bàn shēng jiān
láng jìn háng
shèng jìng yòng shén jiān
zhǎng yuǎn jiān
jiào xīn yuè é méi wān
shān líng hǎo shì yīng yǒu shí
qǐng zhì wàn qiān yán jiān
liáng yǒng fán lǎng sòng
tiān lài qiū shān shān

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
背诵

相关翻译

相关赏析

作者介绍

王汝玉 王汝玉 (?—1415)明苏州府长洲人,本名璲,以字行,号青城山人。少从杨维桢学。落笔数千言,文不加点。年十七中浙江乡试。洪武末以荐摄郡学教授,擢翰林五经博士。永乐初进春坊赞善,预修《永乐大典》。声名大噪,出诸老臣上,遂被轻薄名。后坐解缙累,下诏狱论死。有《青城山人集》。…详情

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。古诗文网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | https://www.gushiwenwang.com/sentence/4122964.html

Copyright © 2011-2023 | 古诗文网©赣州鸿鹄网络科技有限公司版权所有 | 赣ICP备18007976号 | 关于我们 |