生长不出门

出自明朝苏仲的《闺词
妾本名家女,生长不出门。严慈有训诫,讽诵常书绅。
坤道本巽顺,女德在守身。习成礼义性,自觉芝兰薰。
年当十四五,偶值数厄屯。有斧柯不伐,有媒不成亲。
自甘不偶分,宁为摽梅嗔。深闺弄针线,绣出鸳鸯裙。
开奁对妆镜,髻抹巫山云。悠悠过白日,堂堂背青春。
馀龄四十外,黄气眉头新。蛛丝知有喜,鳷鹊能通神。
结缡遂夙愿,一朝嫁良人。相看各妩媚,和气成氤氲。
鹤鸣而子和,恩义鱼水敦。纫兰已成佩,制锦将为纹。
岂知人心异,背面楚与秦。旧人渐失爱,新者转殷勤。
冬裘切肌骨,秋扇生埃尘。我不为参商,胡为各升沈。
我不为草木,胡为异兰芬。我但知有天,胡天不我闻。
耳目各有别,视听良非真。谓深非瀚海,谓高非昆崙。
钟鼎无铢两,一羽成千钧。蛙鸣等鼓吹,蝉噪愈箫笙。
纸窗粉难白,茜裙染不殷。辨冰不作水,未必知寒温。
语雾良非烟,气类实有分。差之忽毫釐,缪以千里云。
愿夫回此心,更期推至仁。妾心本无薄,妾貌光燐燐。
眉宇自神彩,岂效西施颦。嗟哉甘落寞,异室隔朝昏。
残灯对长夜,寒瓢守孤贫。病驱不举首,孤鹤长惊魂。
长门有遗恨,空托相如文。班姬寄心迹,作赋聊自陈。
妾身芥可比,妾命毛可伦。敢望黄金室,为我烹羔豚。
敢冀白玉堂,为我开芳尊。时兮不我住,日月如飞轮。
我命终不良,我生胡不辰。但祈垂旧念,无俾竟沈沦。
得如狗马愿,伏枥羁残生。
闺词拼音解读
qiè běn míng jiā
shēng zhǎng chū mén
yán yǒu xùn jiè
fěng sòng cháng shū shēn
kūn dào běn xùn shùn
zài shǒu shēn
chéng xìng
jiào zhī lán xūn
nián dāng shí
ǒu zhí shù è tún
yǒu
yǒu méi chéng qīn
gān ǒu fèn
níng wéi biāo méi chēn
shēn guī nòng zhēn xiàn 线
xiù chū yuān yāng qún
kāi lián duì zhuāng jìng
shān yún
yōu yōu guò bái
táng táng bèi qīng chūn
líng shí wài
huáng méi tóu xīn
zhū zhī yǒu
zhī què néng tōng shén
jié suí yuàn
cháo jià liáng rén
xiàng kàn mèi
chéng yīn yūn
míng ér
ēn shuǐ dūn
rèn lán chéng pèi
zhì jǐn jiāng wéi wén
zhī rén xīn
bèi miàn chǔ qín
jiù rén jiàn shī ài
xīn zhě zhuǎn yīn qín
dōng qiú qiē
qiū shàn shēng āi chén
wéi cān shāng
wéi shēng shěn
wéi cǎo
wéi lán fēn
dàn zhī yǒu tiān
tiān wén
ěr yǒu bié
shì tīng liáng fēi zhēn
wèi shēn fēi hàn hǎi
wèi gāo fēi kūn lún
zhōng dǐng zhū liǎng
chéng qiān jūn
míng děng chuī
chán zào xiāo shēng
zhǐ chuāng fěn nán bái
qiàn qún rǎn yīn
biàn bīng zuò shuǐ
wèi zhī hán wēn
liáng fēi yān
lèi shí yǒu fèn
chà zhī háo
miù qiān yún
yuàn huí xīn
gèng tuī zhì rén
qiè xīn běn báo
qiè mào guāng lín lín
méi shén cǎi
xiào 西 shī pín
jiē zāi gān luò
shì cháo hūn
cán dēng duì zhǎng
hán piáo shǒu pín
bìng shǒu
zhǎng jīng hún
zhǎng mén yǒu hèn
kōng tuō xiàng wén
bān xīn
zuò liáo chén
qiè shēn jiè
qiè mìng máo lún
gǎn wàng huáng jīn shì
wéi pēng gāo tún
gǎn bái táng
wéi kāi fāng zūn
shí zhù
yuè fēi lún
mìng zhōng liáng
shēng chén
dàn chuí jiù niàn
jìng shěn lún
gǒu yuàn
cán shēng

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
背诵

相关翻译

相关赏析

作者介绍

苏仲 苏仲 苏仲(一四五六—一五一九),字亚夫。顺德人。葵弟。明孝宗弘治十五年壬戌(一五〇二)进士,官户部主事。旋忤宦官刘瑾意,出为岳郡散官。十八年,皇帝赐命进防承德郎。武宗正德七年(一五一二),任广西象州知州。九年,退居归田。十四年,卒于家。有《古愚集》,诗三卷,文一卷。清康熙《顺德县志》卷七有传。其来孙天琦又有《奉直大夫象州知州前户部主事古愚公传》,见《古愚…详情

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。古诗文网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | https://www.gushiwenwang.com/sentence/4113444.html

Copyright © 2011-2023 | 古诗文网©赣州鸿鹄网络科技有限公司版权所有 | 赣ICP备18007976号 | 关于我们 |