十八学击剑

出自明朝李濂的《沔阳秩满北上汉水舟中感旧书怀却寄污郡诸寮友
我本山海姿,躬耕嵩少阳。八岁学籀篆,十岁《急就章》。
孺小不知难,欲升钟索堂。波磔竟无成,临池心内伤。
十五慕神仙,翘首蓬壶乡。丹炉伏龙虎,金书授琳琅。
虚拟九转熟,白日云霄翔。异人不我遇,徒怀三花香。
十八学击剑,雄雌带风霜。芙蓉起并舞,云日无晶光。
世方泰阶平,屠龙谁荐扬。夜夜双紫气,空射斗牛旁。
二十为时文,读书梁王台。花迎书院发,河绕石梁回。
忆昔杜高李,曾此弄金罍。壁间旧题剥,千年我复来。
长歌海月落,摇笔秋云开。三冬碧岩宿,岑寂良可哀。
郡吏捧檄至,乡闱罗髦才。扬眉下台去,敝袍挟风雷。
滥冠群英选,北上黄金阶。春官扫南宫,侍臣下三台。
鸣钟放玉榜,曲江浪徘徊。自揣疏蹇甚,敢厕金闺游。
春风辞汉殿,虎竹分南州。南州古鱼复,水石清且幽。
苍山抱境转,碧水环城流。凫鸥狎几席,渔火明亭楼。
地偏罕逢迎,讼简多夷犹。昨构仕学轩,虚窗俯云洲。
前植两奇松,后栽几红榴。双鹤如我友,飞鸣意相求。
轩中列图史,芸架牙签稠。夕阳吏人散,窅然似林丘。
垂帘夜独寝,花气侵衾裯。惭无紫霞分,欣有白云讴。
济济沔诸生,时时到厅事。我非草玄翁,汝奚问奇字。
朱弦振《大雅》,绛帷演《易》义。绿鬟两蛮奴,焚香知客至。
禽鸟作喜声,主人有佳思。五月荷花舒,锦绮张南湖。
二三美寮友,邀我聊欢娱。双旌出郡府,五马嘶江郛。
行厨逐飞盖,翩翩登画舻。箫鼓放中流,风流倾上都。
攀花照绿水,恍在冰玉壶。酒酣挥彩毫,意气吞荆巫。
虽为风尘宰,颇类烟霞徒。百姓误怀惠,四郊贼盗无。
所嗟鸿水虐,田畴生鳖鱼。矫制屡发仓,蒙恩两蠲租。
呻吟变讴颂,尽道今有襦。化俗景文翁,卧阁怀汲公。
弦歌遍井巷,而回邹鲁风。三年郡秩满,比奏明光宫。
留滞感岁年,书考悲无功。朝发七泽南,暝过三澨东。
矶花炤玉辔,屿草留青骢。父老荷杖送,奔走村塾童。
挥手谢吾民,无劳远相从。顾我素餐者,何裨尔疲癃。
扬舲下汉水,遂与沔人别。荆门沾细雨,郢岸逢初雪。
鲛女近有无,茜蛛远明灭。夜宿芦花丛,霜月半轮缺。
征雁双双鸣,闻之五情热。眷念郡中友,高斋旅愁结。
东皋红梅枝,春来为谁折。伤离偶感旧,薄游计良拙。
孤怀夙自许,初志那堪说。我作五字谣,字字表情血。
去住各加餐,慎勿音尘绝。
沔阳秩满北上汉水舟中感旧书怀却寄污郡诸寮友拼音解读
běn shān hǎi 姿
gōng gēng sōng shǎo yáng
suì xué zhòu zhuàn
shí suì jiù zhāng
xiǎo zhī nán
shēng zhōng suǒ táng
zhé jìng chéng
lín chí xīn nèi shāng
shí shén xiān
qiào shǒu péng xiāng
dān lóng
jīn shū shòu lín láng
jiǔ zhuǎn shú
bái yún xiāo xiáng
rén
huái 怀 sān huā xiāng
shí xué jiàn
xióng dài fēng shuāng
róng bìng
yún jīng guāng
shì fāng tài jiē píng
lóng shuí jiàn yáng
shuāng
kōng shè dòu niú páng
èr shí wéi shí wén
shū liáng wáng tái
huā yíng shū yuàn
rào shí liáng huí
gāo
céng nòng jīn léi
jiān jiù bāo
qiān nián lái
zhǎng hǎi yuè luò
yáo qiū yún kāi
sān dōng yán xiǔ 宿
cén liáng āi
jùn pěng zhì
xiāng wéi luó máo cái
yáng méi xià tái
páo jiā fēng léi
làn guàn qún yīng xuǎn
běi shàng huáng jīn jiē
chūn guān sǎo nán gōng
shì chén xià sān tái
míng zhōng fàng bǎng
jiāng làng pái huái
chuāi shū jiǎn shèn
gǎn jīn guī yóu
chūn fēng hàn diàn 殿
zhú fèn nán zhōu
nán zhōu
shuǐ shí qīng qiě yōu
cāng shān bào jìng zhuǎn
shuǐ huán chéng liú
ōu xiá
huǒ míng tíng lóu
piān hǎn féng yíng
sòng jiǎn duō yóu
zuó gòu shì xué xuān
chuāng yún zhōu
qián zhí liǎng sōng
hòu zāi hóng liú
shuāng yǒu
fēi míng xiàng qiú
xuān zhōng liè shǐ
yún jià qiān chóu
yáng rén sàn
yǎo rán lín qiū
chuí lián qǐn
huā qīn qīn dāo
cán xiá fèn
xīn yǒu bái yún ōu
miǎn zhū shēng
shí shí dào tīng shì
fēi cǎo xuán wēng
wèn
zhū xián zhèn
jiàng wéi yǎn
绿 huán liǎng mán
fén xiāng zhī zhì
qín niǎo zuò shēng
zhǔ rén yǒu jiā
yuè huā shū
jǐn zhāng nán
èr sān měi liáo yǒu
yāo liáo huān
shuāng jīng chū jùn
jiāng
háng chú zhú fēi gài
piān piān dēng huà
xiāo fàng zhōng liú
fēng liú qīng shàng dōu
pān huā zhào 绿 shuǐ
huǎng zài bīng
jiǔ hān huī cǎi háo
tūn jīng
suī wéi fēng chén zǎi
lèi yān xiá
bǎi xìng huái 怀 huì
jiāo zéi dào
suǒ jiē hóng 鸿 shuǐ nuè
tián chóu shēng biē
jiǎo zhì cāng
méng ēn liǎng juān
shēn yín biàn ōu sòng
jìn dào jīn yǒu
huà jǐng wén wēng
huái 怀 gōng
xián biàn jǐng xiàng
ér huí zōu fēng
sān nián jùn zhì mǎn
zòu míng guāng gōng
liú zhì gǎn suì nián
shū kǎo bēi gōng
cháo nán
míng guò sān shì dōng
huā zhāo pèi
屿 cǎo liú qīng cōng
lǎo zhàng sòng
bēn zǒu cūn shú tóng
huī shǒu xiè mín
láo yuǎn xiàng cóng
cān zhě
ěr lóng
yáng líng xià hàn shuǐ
suí miǎn rén bié
jīng mén zhān
yǐng àn féng chū xuě
jiāo jìn yǒu
qiàn zhū yuǎn míng miè
xiǔ 宿 huā cóng
shuāng yuè bàn lún quē
zhēng yàn shuāng shuāng míng
wén zhī qíng
juàn niàn jùn zhōng yǒu
gāo zhāi chóu jié
dōng gāo hóng méi zhī
chūn

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
背诵

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李濂 李濂 (1489—1566后)明河南祥符人,字川甫,一作川父,号嵩渚。正德九年进士。任沔阳知州、同知宁波府,升山西佥事。少负俊才,尝驰马夷门外,酾酒悲歌,慨然慕信陵君、侯生之为人。里居四十余年而卒。博学多闻,以古文名于时。曾作《理情赋》,李梦阳见而往访。濂初甚得意,久之,乃知梦阳持论偏颇。有《祥符乡贤传》、《汴京遗迹志》、《医史》、《观政集》、《嵩渚集》等。…详情

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。古诗文网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | https://www.gushiwenwang.com/sentence/4012010.html

Copyright © 2011-2023 | 古诗文网©赣州鸿鹄网络科技有限公司版权所有 | 赣ICP备18007976号 | 关于我们 |