江疾有余兀重

出自唐朝韩愈的《会合联句
离别言无期,会合意弥重。
__张籍病添儿女恋,老丧丈夫勇。
__韩愈剑心知未死,诗思犹孤耸。
__孟郊愁去剧箭飞,欢来若泉涌。
__张彻析言多新贯,摅抱无昔壅。
__张籍念难须勤追,悔易勿轻踵。
__韩愈吟巴山荦嶨,说楚波堆垄。
__孟郊马辞虎豹怒,舟出蛟鼍恐。
__张彻狂鲸时孤轩,幽狖杂百种。
__韩愈瘴衣常腥腻,蛮器多疏冗。
__张籍剥苔吊斑林,角饭饵沈冢。
__韩愈忽尔衔远命,归欤舞新宠。
__孟郊鬼窟脱幽妖,天居觌清栱。
__韩愈京游步方振,谪梦意犹恟。
__张籍诗书夸旧知,酒食接新奉。
__韩愈嘉言写清越,愈病失肬肿。
__孟郊夏阴偶高庇,宵魄接虚拥。
__韩愈雪弦寂寂听,茗碗纤纤捧。
__孟郊驰辉烛浮萤,幽响泄潜蛩。
__韩愈诗老独何心,江疾有余兀重
__孟郊我家本瀍穀,有地介皋巩。
休迹忆沈冥,峨冠惭闒白辱。
__韩愈升朝高辔逸,振物群听悚。
徒言濯幽泌,谁与薙荒茸。
__张籍朝绅郁青绿,马饰曜珪珙。
国雠未销铄,我志荡邛陇。
__孟郊君才诚倜傥,时论方汹溶。
格言多彪蔚,悬解无梏拲。
__韩愈张生得渊源,寒色拔山冢。
坚如撞群金,眇若抽独蛹。
__韩愈伊余何所拟,跛鳖讵能踊。
块然堕岳石,飘尔罥巢氄。
__孟郊龙旆垂天卫,云韶凝禁甬。
君胡眠安然,朝鼓声汹汹。
__韩愈
会合联句拼音解读
bié yán
huì zhòng
_ _ _ _ zhāng bìng tiān ér liàn
lǎo sàng zhàng yǒng
_ _ _ _ hán jiàn xīn zhī wèi
shī yóu sǒng
_ _ _ _ mèng jiāo chóu jiàn fēi
huān lái ruò quán yǒng
_ _ _ _ zhāng chè yán duō xīn guàn
shū bào yōng
_ _ _ _ zhāng niàn nán qín zhuī
huǐ qīng zhǒng
_ _ _ _ hán yín shān luò xué
shuō chǔ duī lǒng
_ _ _ _ mèng jiāo bào
zhōu chū jiāo tuó kǒng
_ _ _ _ zhāng chè kuáng jīng shí xuān
yōu yòu bǎi zhǒng
_ _ _ _ hán zhàng cháng xīng
mán duō shū rǒng
_ _ _ _ zhāng bāo tái diào bān lín
jiǎo fàn ěr shěn zhǒng
_ _ _ _ hán ěr xián yuǎn mìng
guī xīn chǒng
_ _ _ _ mèng jiāo guǐ tuō yōu yāo
tiān qīng gǒng
_ _ _ _ hán jīng yóu fāng zhèn
zhé mèng yóu xiōng
_ _ _ _ zhāng shī shū kuā jiù zhī
jiǔ shí jiē xīn fèng
_ _ _ _ hán jiā yán xiě qīng yuè
bìng shī yóu zhǒng
_ _ _ _ mèng jiāo xià yīn ǒu gāo
xiāo jiē yōng
_ _ _ _ hán xuě xián tīng
míng wǎn xiān xiān pěng
_ _ _ _ mèng jiāo chí huī zhú yíng
yōu xiǎng xiè qián qióng
_ _ _ _ hán shī lǎo xīn
jiāng yǒu zhòng
_ _ _ _ mèng jiāo jiā běn chán
yǒu jiè gāo gǒng
xiū shěn míng
é guàn cán bái
_ _ _ _ hán shēng cháo gāo pèi
zhèn qún tīng sǒng
yán zhuó yōu
shuí huāng róng
_ _ _ _ zhāng cháo shēn qīng 绿
shì yào guī gǒng
guó chóu wèi xiāo shuò
zhì dàng qióng lǒng
_ _ _ _ mèng jiāo jūn cái chéng tǎng
shí lùn fāng xiōng róng
yán duō biāo wèi
xuán jiě gǒng
_ _ _ _ hán zhāng shēng yuān yuán
hán shān zhǒng
jiān zhuàng qún jīn
miǎo ruò chōu yǒng
_ _ _ _ hán suǒ
biē néng yǒng
kuài rán duò yuè shí
piāo ěr juàn cháo róng
_ _ _ _ mèng jiāo lóng pèi chuí tiān wèi
yún sháo níng jìn yǒng
jūn mián ān rán
cháo shēng xiōng xiōng
_ _ _ _ hán

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
背诵

相关翻译

相关赏析

作者介绍

韩愈 韩愈 韩愈(768─824),字退之,河内河阳(今河南孟县)人。祖藉昌黎(今河北通县),每自称昌黎韩愈,所以世称韩昌黎。唐德宗贞元八年(792)进士,贞元末,任监察御史,因上书言事,得罪当权者,被贬为阳山(今广东阳山县)令。宪宗时,他随宰相裴度平定淮西之乱,升任刑部侍郎,因上疏反对迎佛骨,被贬为潮州(今广东潮州)刺史。穆宗时,官至吏部侍郎。韩愈和柳宗元同是古文运动的倡…详情

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。古诗文网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | https://www.gushiwenwang.com/sentence/1729139.html

Copyright © 2011-2023 | 古诗文网©赣州鸿鹄网络科技有限公司版权所有 | 赣ICP备18007976号 | 关于我们 |